Về Bản Choọng trong tiết thanh minh
Những nấm mồ im lặng
Nơi đây có tổ, có tông
Có Đền Choọng trong câu chuyện kể
Những bông lau tung cánh gió khắp phương trời
Tôi như đi trong mơ
Như đứa con hoang dại
Biết tìm đâu bây giờ
Một ngôi Đền Mường Choọng
Ôi ngàn năm, ngàn năm
Có một đứa con trai
Đi tìm một ngôi Đền
Pu Đên ơi, Pu Đên
Phải chăng là định mệnh
Lịch sử thật khắt khe
Nhưng bao dung độ lượng
Và “mai sau dù có bao giờ”
Cháu con dâng hương tạ lễ
Những mẹ anh hùng, những hào kiệt quê hương
Lòng tôi như thắt lại
Biết dâng hương nơi nào
Một phiến đá trắng
Và một cột gỗ lim
Còn đâu “Nang La” bà “ Pa Thai”
Tôi đi trong lòng đất
Thấy lượng trời bao dung
Những địa danh còn đó
Phá Chạng, Phá Côn, Na kẻm, Bản Thằm
Xốp Pung, Bản Vực, Bản Bìa, Bản Dên…
Giữa ngọn đồi cao xanh
Thấy một làn mây trắng
Vẫn bay qua ngang đầu
Chuyện ngày xửa ngày xưa
Về Nang La, Pa Thai
“Văng có cù mi ngược âu côn”!
“Phá Na kẻm mi ngược lạnh”
Chiếc lược ngà phiến đá tà Na Nham
Trôi về đâu, về đâu…!
Hàng trăm năm chưa tìm ra tung tích
Nhưng dấu tích còn đây
Ông “Chờ Lật”, “Chờ Lời” để lại
Một dấu chân người
Hộc “Na Đeo” còn đó
Lịch sử còn đây
Nàng La “tóc thơm” chỉ còn vài sợi tóc
Và nơi đây có một đền thờ trong lịch sử
Ước gì ngày mai con cháu nghĩ suy
Xây dựng lại một ngôi đền xưa cũ
Cho hôm nay và cho mai sau!
VI VĂN HOẠT
Tháng 4/2004
Báo văn nghệ dân tộc và miền núi
Văn nghệ – Hội nhà văn Việt Nam
Số 06 (106) 2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét