GIẬT MÌNH...
Phía góc sân
Trên nền bê tông đã mười năm.
Hôm nay nứt ra một vết,
Ở nơi ấy - một lá mầm xanh biếc
mong manh,mong manh,
nhưng mãnh liệt màu xanh: Cỏ dại!
Có ai ở phía sau,
Tôi giật mình quay lại
Cháu tôi.
Đôi mắt cháu gái hồn nhiên.
Nó cười rất hiền và ngây thơ hỏi:
“Sao cỏ mềm mà khỏe thế ông”?
Bạn nghĩ sao,
bạn có thấy thế không?
Thái Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét