Thứ Hai, 11 tháng 10, 2010

Ký ức xôn xao

KÝ ỨC XÔN XAO
(Bài đã được đăng trên Báo văn nghệ - Hội Nhà văn Việt Nam)

Thành phố tuổi thơ
Thành phố học trò
Đã xa lắm, lùi vào năm tháng cũ
Lúp xúp đồi sim, mua tuổi thơ
Dòng sông êm, cát trắng nên thơ


Màu hoa sim từng tím ngắt giấc mơ
Với mọng chín những ước ao hoài vọng
Tung tăng chạy bên vệ đường sương ướt
Có hương thơm đồng nội ùa qua

Dòng sông lành, đò chật, lớp học xa
Cây đa đứng trầm tư bên sông vắng
Em bước vội trên con đường sỏi đá
Lá bàng rơi trong rực rỡ nắng vàng

Xa thật rồi, một thoáng bâng khuâng
Thành phố tuổi thơ vụt qua như ảo giác
Qua ngày tháng hồn nhiên và cay đắng
Ký ức trỗi về cháy bỏng, xôn xao…

  LINH HỒN ĐÁ NÚI

(Bài đã được đăng trên Báo Nhân Dân)


                                    Về bản Choọng trong tiết thanh minh
                                    Những nấm mồ im lặng
                                    Nơi đây có tổ, có tông
                                    Có đến Mường Choọng trong huyền thoại
                                    Những bông lau tung cánh gió khắp phương trời

                             Tôi như đi trong mơ
                              Như đứa con hoang dại
                              Biết tìm đâu bây giờ
                              Một ngôi đền Mường Chọng...
                             Ôi ngàn năm, ngàn năm
                             Có một đứa con trai
                              Đi tìm một ngôi đền
                              Pu Đên ơi, Pu Đên

                                     Phải chăng là định mệnh
                                     Lịch sử thật khắt khe
                                     Nhưng bao dung độ lượng
                                     Và “mai sau dù có bao giờ”
                                     Cháu con dâng hương tạ lễ
                                     Những mẹ anh hùng, những hào kiệt quê hương

Lòng tôi như thắt lại
Biết dâng hương nơi nào
Một phiến đá trắng
Và một cột gỗ lim
Còn đâu “Nang La” bà “ Pa Thai”

Tôi đi trong lòng đất
Thấy lượng trời bao dung
Những địa danh còn đó
Phá Chạng, Phá Côn, Na kẻm, Bản Thằm
Xốp Pung, Bản Vực, Bản Bìa, Bản Dên…

Giữa ngọn đồi cao xanh
Thấy một làn mây trắng
Vẫn bay qua ngang đầu
Chuyện ngày xửa ngày xưa
Về Nang LaPa Thai

“Văng có cù mi ngược âu côn”!
“Phá Na kẻm mi ngược lạnh”
Chiếc lược ngà phiến đá tà Na Nham
Trôi về đâu, về đâu…!


Hàng trăm năm chưa tìm ra tung tích
Nhưng dấu tích còn đây
Ông “Chờ Lật”, “Chờ Lời” để lại
Một dấu chân người
Hộc “Na Đeo” còn đó
Lịch sử còn đây
Nàng La “tóc thơm” chỉ còn vài sợi tóc
Và nơi đây có một đền thờ trong lịch sử

Ước gì ngày mai con cháu nghĩ suy
Xây dựng lại một ngôi đền xưa cũ
Cho hôm nay và cho mai sau!
                                                                
XUÂN VỀ KHỦN NẶM*
(Bài đã được đăng trên Báo văn nghệ -Hội Nhà văn Việt Nam)

Hoa mơ nở trắng bên đồi
Trên lưng ngọn núi bồi hồi nhớ mong
Con đường biên giới quanh quanh
Chiếc cầu còn lại khánh thành ngày mai

Nương ngô, bãi  mía trải dài
Núi rừng xanh ngắt tiếng ai vọng về
Ngôi trường mái ngói đỏ tươi
Vang lên tiếng hát, tiếng cười trẻ thơ

Mường ta thắp điện trên cao
Nụ cười già trẻ đẹp như hoa đào
Bây giờ mơ ước đã thành
Trai thanh, gái lịch dựng xây quê nhà

Đâu đây vang tiếng cồng chiêng
Chiêng Tờ, chiêng Nứa, chiêng Mi đợi chờ
Muôn màu sắc phục như mơ
Chiêng Tờ, chiêng Nứa vui cùng Tua Mương**

Cùng nhau lăm khắp xuối nhuôn***
Tung còn lễ hội bồi hồi thương mong
Dù anh đang tận phương xa
Đừng quên anh nhé Mẹ là quê hương

Dù anh đi đâu về đâu
Nắng mưa đã trải, âu lo vẫn còn
Đừng quên ngày hội lồng tồng ****
Đừng quên anh nhé tiếng cồng tiếng chiêng!


  Vy  Văn Hoạt
HV – Hội văn học Nghệ thuật Các dân tộc thiểu số Việt Nam
Cơ quan: UB Dân tộc - 80 – Phan Đình Phùng – Hà Nội


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét