THƯỜNG DÂN
Vô tư là phận thường dân,
Đôi tay chai sạn đôi chân nhuộm bùn...
.
Quen lam lũ, quen tảo tần,
Thích nơi thôn dã, ngại gần phồn hoa.
Động thì bão táp phông ba,
Yên thì như cỏ như hoa yếu mềm.
Diệt tà trừ ác bao phen,
Không thường dân dễ mà nên đất này?
Đền đài, miếu mạo… ai xây?
Tượng cao ai đắp, bia dày ai ghi?
Ở ăn có nghĩa có nghì,
Lộc chùa, lộc phật … mấy khi đến nhà?
Trần gian ba đấng bgười ta
Đấng trong như ngọc – Chính là thường dân!
Võ Ngọc Sơn
Hội viên Hội VHNT Nghệ An
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét