Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

Hết phiếu

Hết giờ làm việc cuối tuần, hắn đang cùng anh em cơ quan cao hứng bàn “chuyện vĩ mô” thì thằng con của hắn phụng phịu bước vào phòng. Mạch vĩ mô bỗng dưng trôi chậm lại, mọi ánh mắt đều đổ dồn vô vị khách nhỏ không mời mà đến..
          Những tấm lòng vì trẻ thơ lại được dịp dỗ dành và dò hỏi ngọn nguồn lạch sông, sau một hồi ấm ức thằng con hắn mới thò ra cái tổ chuồn chuồn: không được phiếu bé ngoan…
Ái chà chà!!! tưởng chuyện gì ghê gớm như trời sắp sập, thì ra là chuyện cái phiếu bé ngoan nhỏ như…bao diêm. Hắn bỗng dưng mặt đỏ tía tai, không hiểu nỗi thằng con hắn mới tí tuổi đầu mà bỗng dưng nhiễm cái bệnh thành tích tự bao giờ.
Không được phiếu bé ngoan thì chỉ có thể là nghịch, là không nghe lời cô giáo, vệ sinh cá nhân không cẩn thận, vân vân và vân vân. Nghĩa là trong đầu hắn hình dung ra đủ thứ lỗi của thằng con vừa mới chập chững mẫu giáo “nhớn” mà đã…giống ai đó.
Để tỏ rỏ oai phong mình là…cha con nít, tối ấy chờ cho con hắn ăn cơm xong. Hắn bắt đầu “điều tra nguyên nhân” như trong phim hình sự. Thằng con của hắn nước mắt lưng tròng nói ra sự thật tại sao không được phiếu bé ngoan, té ra mọi phỏng đoán của hắn đều sai bét, một sự thật thốt ra từ miệng con trẻ làm hắn trằn trọc suốt mấy đêm liền…

                                                                                                                  Kadutha

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét